Dạ khúc dâng đời ...
Chỉ còn riêng mình em giữa đời .. ..
Dạ khúc anh róc rách trong em
Phím dương cầm khe khẻ khóc
Dạ khúc ơi ơi hời !
Thổn thức giọt mưa ngâu rơi
Điệu ru đơn ơi !
Tình khúc và mưa và mưa...
Đừng hoài vọng đừng tiếc nhớ
Em thấy chăng ánh thiên hà
Rơi những vì sao lạc quanh giường ta
Đêm... Vũ trụ lỗ đen mùi hương Sen
Em trở xin đối thoại đừng độc thoại...

Ngàn năm mây bay hoài
Nỗi nhớ ung thư nhức khôn nguôi ngoai
Em nghe chăng nhạc âm du dương
Dạ khúc từ giải Ngân hà
Từ những siêu sao kiêu sa
Chúng mình lạc trong viễn trình
Và Thời gian lữ phương ngừng trên đôi tim ta
Em cảm nhận chăng trận tình yêu lại
Cuốn theo chiều gió về Thiên thai

Em bức tranh lõa thể siêu thực siêu hình
Muôn mầu muôn sắc còn nguyên trinh
Em vết tích hồng hoang
Em nhạc lửa khuyết sử huyền thoại
Em từ huyệt mộ liêu trai
Dẫm nát đam mê anh hình hài
Em biển xưa
Em hoa biển cũ
Em ngàn sóng vỡ thì thầm xâm thực đời anh
Em ngư nhân đầu gành
Em con triều thác loạn
Em câu thơ Đường thư hiên ngọt ngào cổ sử
Em điện thư hồng thư
Em trùng trùng điệp điệp sóng dữ
Tan vỡ nát vụn tình anh về không hư
Em độc thoại qua gương
Khoảnh khắc mùa Xuân trôi ngược về thiên đường
Còn lại những vết nhăn thảm hại tang thương ...
Em cho anh cảm giác Hương Xuân về tới
Nhẹ nhàng luồng dưỡng khí cuộc đời
Em kiêu sa cao kỳ
Em điệu bộ nhún nhẩy đi vào cuộc chơi phù du
Em lời vọng gọi sa mù
Em chuông nguyện gọi hồn ai về thiên thu
Em... em... anh van em anh xin em ... em...
Nguyễn Trùng Dương
Nguyễn Hữu Viện trình bày
|